Thương Một Người
Thương ai về ngõ tối sương rơi ướt đôi môi
Thương ai buồn kiếp đời lạnh lùng ánh sao rơi
Thương ai về ngõ tối bao nhiêu lá rơi rơi
Thương ai cười không nói ngập ngừng lá hôn vai
Thương nụ cười và mái tóc buông lơi
Mùa thu úa trên môi từng đêm qua ngõ tối
Bàn chân âm thầm nói lặng nghe gió đêm nay
Ngại ai buốt đôi vai bờ vai như giấy mới sợ nghiêng hết tình tôi
Thương ai về xóm vắng đêm nay thiếu ánh trăng
Đôi vai gầy ướt mềm người lạnh lắm hay không
Thương ai mầu áo trắng trong như ánh sao băng
Thương ai cười trong nắng ngại ngùng áng mây tan
Thương nụ cười và mái tóc buông lơi
Mùa thu úa trên môi từng đêm qua ngõ tối
Bàn chân âm thầm nói lặng nghe gió đêm nay
Ngại ai buốt đôi vai bờ vai như giấy mới sợ nghiêng hết tình tôi
Thương ai về xóm vắng đêm nay thiếu ánh trăng
Đôi vai gầy ướt mềm người lạnh lắm hay không
Thương ai mầu áo trắng trong như ánh sao băng
Thương ai cười trong nắng ngại ngùng áng mây tan
Ngại ngùng áng mây tan